Nếu Gary Lineker khẳng định Neymar đã “bước lùi” khi chuyển từ Barcelona sang PSG, giới hâm mộ chân sút Brazil chỉ cần nhớ lại “bước lùi” của Maradona ngày xưa thì ít ra cũng có chút cơ sở để hy vọng vào một quyết định thành công.
Thật ra, Neymar đã thành công rồi, nếu mức lương tăng gấp 4 lần mà giới thạo tin tiết lộ là đúng. Cứ cho rằng xác suất gặt hái danh hiệu của Neymar sẽ giảm đi dưới màu áo PSG, thì suy cho cùng, danh hiệu cũng là để hướng đến chỗ… kiếm tiền. Mà danh hiệu cụ thể ở đây chỉ là chức vô địch Champions League và Quả bóng vàng. Xác suất VĐQG của PSG ở Pháp cao hơn Barcelona ở Tây Ban Nha. Tất nhiên, bóng đá không chỉ gồm mỗi vinh quang vô địch Champions League hay Quả bóng vàng. Bóng đá không bao giờ đơn giản như vậy.
Hồi còn giữ ghế chủ tịch Barcelona, Sandro Rossell định bán Lionel Messi để đem về cho Barcelona một nguồn thu kha khá. Neymar sẽ vươn lên thế chỗ Messi trong vai trò tượng đài của CLB xứ Catalonya. Josep Maria Bartomeu phản đối. Rút cuộc Bartomeu đắc cử chủ tịch Barcelona – có thể một phần nhờ quan điểm. Rossell giờ đang… ngồi tù. Đấy là câu chuyện “được làm vua thua làm giặc”. Dù sao đi nữa, Rossell chẳng phải là không có lý khi chỉ ra rằng tương lai thuộc về Neymar (trẻ hơn 5 tuổi) chứ không phải Messi. Thời gian sẽ trả lời xem rút cuộc thì dưới màu áo PSG, Neymar có hy vọng đoạt Quả bóng vàng hay vô địch Champions League hay không.
Ở PSG, số phận (ngoài chuyên môn) của Neymar sẽ do các ông chủ đội bóng quyết định. Thế còn Barcelona? Câu chuyện giữa Bartomeu và Rosell nói lên một phần vấn đề. Đấy là cuộc so găng về chính trị. Bartomeu đắc cử và tương lai của Neymar trở nên khác hẳn. Các thành viên có thẻ ở Barcelona quyết định ai ngồi ghế chủ tịch. Làm sao có thể xem đấy là môi trường ổn định? Giới hâm mộ Barcelona hẳn chưa quên chuyện nực cười: họ có giữ được ngôi sao Luis Figo hay không – câu trả lời hóa ra lại tùy thuộc vào kết quả bầu cử chủ tịch của… Real!
Barcelona dĩ nhiên là tượng đài trong thế giới bóng đá đỉnh cao. Nhưng nói vậy không có nghĩa là tượng đài không có những hạn chế. Điều khoản mua đứt hợp đồng với giá 222 triệu euro tương đương với một thông điệp: Neymar thuộc diện không thể bán. Ngoài ý nghĩa ấy, điều khoản mua đứt hợp đồng hầu như chẳng còn gì là quan trọng. Vậy sao Barcelona không đưa hẳn con số ấy lên thành 500 triệu, hay thậm chí 1 tỷ euro? Đây là chi tiết cho thấy Barcelona hơi kém, về ý tưởng, trên trận địa kinh doanh. Cũng chẳng có gì lạ: các CLB thuộc sở hữu cộng đồng như Barcelona đâu nhất thiết phải quá quan tâm đến các ý tưởng kinh doanh.
10 bàn thắng đẹp nhất của Neymar trong màu áo Barca |
---|
ĐANG TẢI VIDEO… |
Vậy thì, Neymar ra đi chẳng bao giờ là quyết định điên rồ, như cách nghĩ của Gary Lineker, vốn từng khoác áo Barcelona. Khẩu hiệu “hơn cả một đội bóng” của Barcelona nói lên rằng đấy là niềm tự hào, một khái niệm thiêng liêng. Quá đúng, đối với những ai hiểu rõ Barcelona là như thế nào trước, trong và sau cuộc nội chiến 1936-1939 ở Tây Ban Nha; hiểu rõ Barcelona là như thế nào dưới ách độc tài Franco. Ở mức độ nào đó, muốn xem Barcelona là một thực thể chính trị cũng được.
Tóm lại, nếu Barcelona chỉ chơi bóng hoặc kinh doanh thì… quá tầm thường. Khổ nỗi, đấy là niềm tự hào của xứ Catalan – có liên quan gì đến Neymar! Với ngôi sao bóng đá Brazil, chỉ có chuyện chơi bóng và kiếm tiền là quan trọng nhất.