Tầng lớp thượng lưu thuộc về một nhóm nhỏ tinh hoa trong xã hội, nắm vận mệnh của kinh tế, hoặc dẫn dắt về tri thức. Tầng lớp hạ lưu là tầng lớp dưới đáy xã hội, cơm ăn không đủ no, sống phụ thuộc. Còn tầng lớp trung lưu đứng ở giữa, có sự độc lập về kinh kế, có học thức, không cao sang như thượng lưu, nhưng không đến nỗi thấp hèn như hạ lưu.
Nhìn trên tiêu chí ấy, thì giới huấn luyện viên tại La Liga cũng có những tầng lớp như thế. Chuyện này có thể không chỉ riêng La Liga, nhưng La Liga có sự phân tầng rõ rệt nhất, mà chúng ta có thể xếp hạng được đâu là trung, đâu là thượng và đâu là hạ. Đương nhiên là thượng – trung – hạ trong bóng đá.
Simeone và Zidane đại diện cho tầng lớp “thượng lưu” ở La Liga
Còn về Zidane, có một bình luận rất hay về HLV người Pháp và Real: “Florentino Perez đã tạo nên một con quái vật, và giờ ông ta phải làm quen với nó.” Từ trước đến nay, chúng ta đều biết thành tích “trảm tướng” của Perez. Trong 10 năm tại vị, Perez “trảm” 10 tướng. Nhưng với HLV Zidane, Perez mà đụng vào là có chuyện. Zidane có thành tích đến giờ vẫn kém Del Bosque. Nhưng ông có thứ mà Del Bosque không có: đấy là khiến cả CLB, cầu thủ, cổ động viên và thậm chí các thành viên của đội bóng đứng sau lưng mình. Họ đều hâm mộ Zidane trên tư cách cầu thủ, và giờ tiếp tục yêu quý Zidane ở vị trí huấn luyện. Perez đụng vào Zidane là đụng vào cả Madrid.
Hai con người này chỉ được quyền bỏ đội bóng, còn đội bóng không được quyền bỏ họ.
Ngược lại, có những người sống phụ thuộc vào đội bóng. Chúng ta đang nói tới tân HLV Ernesto Valverde của Barca, người vừa thất bại sau trận lượt đi Siêu Cúp Tây Ban Nha. Valverde nắm đội bóng thượng lưu, nhưng trên bình diện mà đội bóng nhìn về ông lúc này, ông là kẻ phụ thuộc mà mỗi cái nhăn trán của chủ tịch Josep Bartomeu, cái khó ở của siêu sao Lionel Messi, là đủ khiến ghế của ông rung lắc dữ dội.
Valverde, đại diện cho giới HLV… hạ lưu
Con người này, đội bóng muốn “trảm” khi nào cũng được. Sát cánh với ông có thể là Marcelino của Valencia. Trong chỉ 2 năm, Valencia đã sa thải 5 HLV: Nuno, Gary Neville, Pako Ayestaran, Cesare Prandelli và mới nhất là Voro. Không ai đảm bảo cho Marcelino nếu Valencia không vươn lên được vị trí sau Real và Barca.
Cuối cùng là tầng lớp trung lưu, đó là những con người không chịu nhiều áp lực. Họ là những bộ óc ngồi ghế huấn luyện của Eibar, Espanyol, Girona, Legans, hay Levante…, tuy không được uy quyền như Zidane, nhưng cũng không đến nỗi thảm khốc và áp lực như Valverde. Đó là các vị HLV sống và chiến đấu giữa “lò xay La Liga” theo tâm thế của kẻ độc lập, với quan điểm: trụ hạng là tốt, lâu lâu “ngựa ô” cũng hay.
La Liga không có nhiều HLV giỏi và đua tài dữ dội như ở Premier League, càng không nhiều bộ óc quái kiệt với các phát kiến chiến thuật như ở Serie A. Tuy nhiên, giải đấu này lại phản ánh đúng phận đời nhất của một kiếp huấn luyện: cao sang, thấp hèn, con tin, hoặc đời thừa. Một thứ gia vị chỉ La Liga mới có.
Asensio ghi bàn, Zidane hào hứng… múa trên sân
ĐANG TẢI VIDEO… |