Thất bại trong nỗ lực lôi kéo Romelu Lukaku từ Everton chính là điển hình cho cách làm bóng đá không thật sự căn cơ của Chelsea. Họ là người có trong tay tài sản, nhưng lại không biết cách quản lý tài sản ấy sao cho nó sinh lợi tốt nhất.
Hãy nhìn Real Madrid. Khi bán đi một cầu thủ nào, họ cũng đều cài thêm điều khoản cho phép ưu tiên mua lại. Với điều khoản này, họ dễ dàng mang cầu thủ của mình trở lại sau khi đã phát triển tốt ở môi trường khác. Đấy là cách mà Real đã mang về Daniel Carvajal, Alvaro Morata hay xa hơn nữa là Esteban Granero. Sau những bài học chua chát từ Samuel Eto’o hay Fernando Morientes, Real đã khôn ngoan hơn rất nhiều. Và họ luôn tâm niệm: ta ký được với một cầu thủ, nghĩa là đối thủ sẽ không có được cầu thủ ấy.
Chelsea vẫn đang nếm trải vị đắng từ bài học ấy. Việc Romelu Lukaku thà tái ngộ với người thầy đã thải loại mình ngày trước là Jose Mourinho chứ không về Chelsea cho thấy The Blues đã bỏ lỏng những điều khoản trong hợp đồng bán anh cho Everton. Có một điều trớ trêu là năm 2014, Mourinho quyết định bán Lukaku cho Everton với giá 28 triệu bảng. Và cũng chính Mourinho đã khuyên Chelsea không nên quan tâm đến điều khoản mua lại làm gì. Bởi vì ông tin Lukaku khó mà đủ trình để vươn lên đẳng cấp thế giới. Mà không đẳng cấp thế giới thì không cần quan tâm đến việc mua lại.
Rõ ràng, Chelsea hoàn toàn có thể phớt lờ lời khuyên của Mourinho. Bởi Lukaku là tài sản của họ vào thời điểm ấy, tương tự như… Mourinho. Và họ cần phải ra quyết định tốt nhất cho CLB. Ngày trước, nếu có điều khoản cho phép mua lại Kevin de Bruyne, có lẽ Chelsea đã không phải nhìn tiền vệ người Bỉ trở thành nhân vật cực kỳ hữu dụng trong đội hình Man City hiện tại.
Nemanja Matic là một ví dụ khác. Khi Chelsea mua David Luiz từ Benfica, họ các Matic vào quá trình thương lượng, với chi phí được quy đổi ra tiền mặt thành 2,25 triệu bảng. Để rồi sau khi Abramovich phải tốn đến 21 triệu bảng để tái ký với tiền vệ người Serbia. Chelsea dường như rất tệ trong việc nhìn ra tiềm năng cầu thủ. Lukaku, De Bruyne và Matic, ba người thì không thể nói là tai nạn. Đấy là lỗi hệ thống.
Mới đây, Chelsea vừa bán một lúc ba cầu thủ trẻ. Đầu tiên là bán Bertrand Traore cho Lyon, bán Nathan Ake cho Bournemouth và bán Nathaniel Chalobah cho Watford. Không ai biết là liệu họ đã rút ra được bài học kinh nghiệm từ những vụ mua bán trước đó hay chưa.
Một vấn đề khác, họ cần sự phối hợp tốt hơn nữa giữa những thành viên trong bộ phận chuyển nhượng. Việc Conte tuyên bố thải loại Diego Costa qua tin nhắn là điều rất khó chấp nhận trong bóng đá chuyên nghiệp. Tin nhắn đó cùng lúc đẩy Chelsea vào hai thế khó. Đầu tiên: rất khó bán Costa với giá cao, ai lại mua hàng thải với giá cao? Thứ hai, họ sẽ phải mua tiền đạo thay Costa với giá rất đắt, vì cả thế giới biết Chelsea cần trung phong giỏi.
Chelsea đang hoang mang trên TTCN, toàn là do họ mà thôi.